31/08/2011

NHÂN NGÀY QUỐC KHÁNH NÓI CHUYỆN QUỐC KỲ.




Sắp đến ngày quốc khánh, tôi nhớ đến chuyện treo cờ nên đi tìm lá quốc kỳ, sửa soạn lại cho tơm tất để chuẩn bị treo lên chào mừng ngày vui của cả nước.

Trong lúc giủ bụi và vút phẳng lá quốc kỳ tôi nhớ lại chuyện xãy ra vào sáng chủ nhật vừa rồi tại một quán cà phê ở khu vực Bưu điện và nhà thờ Đức Bà. Sáng hôm đó tôi ngồi cà phê một mình tại quán ấy. Cạnh bàn tôi có một nhóm 5,6 thanh niên. Họ nói rất nhiều chuyện nhưng tôi không chú ý. Đến khi bên ấy vang lên mấy từ cờ tổ quốc thì tôi dừng suy nghĩ, lắng tai nghe.

LÊNIN VÀ MANDELA

Thưa ông Vladimir Ilyich Lenin kính mến! Tôi sống dưới chế độ XHCN tính đến nay cũng được 36 năm, chế độ được lập ra dưới ánh sáng chỉ đường của chủ nghĩa do ông đồng sáng tạo với Karl Marx và Engels. Đây là lần đầu tiên tôi cầm bút viết về ông. Trước đây tôi có đọc một ít của Engels và Marx. Còn của ông và của Staline thì tôi chưa đọc gì nhiều bởi lẻ theo tôi đoán những gì hai ông viết ra nó cũng giống giống như những gì mà ông Lê Duẩn đã vận dụng lại trong cuốn “Dưới lá cờ vẻ vang của Đảng…” mà tôi đã đọc hồi còn tuổi hai mươi. Do vậy mà đã đọc Lê Duẩn rồi thì xét không cần thiết phải đọc ông và Staline.

30/08/2011

MỘT NGỤY QUYỀN NỮA RA ĐI

Mấy hôm nay con gái út khóa bàn phím, không cho ba viết nữa. Chiều qua điện cho nó than thở, ba ở nhà một mình buồn quá cho ba viết lại đi chứ không ba lại đi nhậu hư hỏng. Nó động lòng bảo, đừng viết cái gì đụng đến chuyện yêu nước nhé. Tôi hứa, ba chỉ viết chuyện thế giới thôi mà. Nó đồng ý. Tôi cười bảo, viết xong rồi có cần gởi qua cho con duyệt trước khi đăng không. Nó phán, con tin ba. Thế là tôi lại kéo bàn phím ra gõ được hai bài.


Ngụy Quyền mà tôi muốn nói tức là những nhà cầm quyền độc tài nhưng núp dưới danh nghĩa dân chủ để lừa đảo nhân dân. Họ là nhà cầm quyền ngụy dân chủ, cướp chính quyên bằng bạo lực, hoặc mỵ dân để được bầu lên rồi sau khi nắm quyền lực lại lén lút chuyển qua chế độ độc tài nên gọi là ngụy quyền. Nó khác với những nhà cầm quyền dân chủ thật sự do nhân dân bầu lên thông qua bầu cử tự do.
Phần lớn những nhà cầm quyền ở Tây Á và Bắc phi là ngụy quyền.
Đã là ngụy quyền thì không thể nào tồn tại lâu dài, vì sự tồn tại của chúng dựa vào sự trấn áp nhân dân bằng những thủ đoạn vừa tàn bạo vừa đê hèn bất chấp luật pháp và đạo lý. Đến một mức nào đó thì bộ mặt thật của chúng không còn thể nào che đậy được nữa, bất bình lan rộng và nhân dân nổi lên

29/08/2011

OBAMA VÀ BILL CLINTON



Thấy trên Blog Bảo Mai vui quá nên cop về để thư giản cho vui trong lúc bàn phím bị tạm khóa. Mong tác giả thông cảm
image


28/08/2011

NGƯỜI VỀ TỪ GẠC MA

Ngày 14.3.1988, tàu chiến TQ tràn vào bao vây quanh bãi đá ngầm Gạc Ma thuộc quần đảo Trường Sa trong lúc các chiến sỹ công binh VN đang chuẩn bị vật liệu để xây dựng công trình trên đó. Bọn TQ dã man xả súng phòng không lẫn đại bác vào các chiến sỹ VN. 64 chiến sỹ đã gục ngã và biến mất trong lòng biển. Nhưng vẫn còn vài người sống sót. Nhà báo Hồ Trung Tú đã gặp được một trong những người sống sót ấy. Và thật bất ngờ...



 ANH ĐÃ SỐNG THAY CHO ĐỒNG ĐỘI
                                                                    Hồ Trung Tú

Khi đoạn phim về cuộc tấn công đánh chiếm đảo Gạc Ma năm 1988 được phía Trung Quốc công bố trên mạng tôi xem và không tin vào mắt mình, bộ đội ta dầm mình trong nước đến thắt lưng tay nắm tay nhau giữ đảo và lính TQ đứng trên tàu chiến, dùng súng phòng không bắn thẳng vào nhóm người tay không đứng trong nước ấy ! Tôi nghẹt thở khi hình dung mình là người đứng dưới làn đạn tạo nên những cột nước cao hàng chục mét ấy ! Mình có la hét không ? la hét vì sợ hãi chợ một viên đạn 12.7ly xé toát thân mình hay sẽ la vì không tin được sự tráo trở khi đã cam đoan không ai nổ súng trước ?
Và chính vì thế khi nghe có một người còn sống ở ngay thành phố Đà Nẵng mình đang sống tôi đã đi tìm anh và được nghe thêm những chuyện còn nghẹt thở hơn nữa.

26/08/2011

AI MANG ƠN TRUNG QUỐC?

(KHÔNG THỂ KHÔNG VIẾT ĐỂ NÓI LẠI “CÂU CHUYỆN KHÔNG THỂ KHÔNG NÓI” CỦA NHÓM HỌC GIẢ TRUNG QUỐC- phần tiếp theo)

Lại nói về nhóm học giả TQ gồm toàn những giáo sư, tiến sỹ rầm rộ xuất quân viết loạt bài Câu chuyện "không thể không nói" giữa Trung Quốc và Việt Nam với nội dung từ đầu đến cuối hàm ý rằng Việt Nam phải biết ơn TQ. Ấy là do từ thời tiền sử mông muội người Việt cũng do người Hoa sinh ra, qua ngàn năm Bắc thuộc nhờ vào sự khai hóa và dạy dỗ của các quan thái thú TQ mà người Việt mới trở nên văn minh, mới có ngôn ngữ và chữ viết, mới có phong tục tập quán và lễ nghi, rồi qua thời hiện đại nhờ vào sự giúp đỡ của TQ mà VN mới đánh thắng được hai đế quốc xâm lược là Pháp và Mỹ.Thế mà bây giờ VN lại còn tranh giành hai quần đảo Hoàng sa và Trường Sa vốn thuộc của TQ, rồi nhân dân VN đi biểu tình nói xấu TQ là "gã láng giềng to xác xấu bụng" là không còn đạo lý gì cả, là phủi sạch ơn của TQ.
  Nhưng thực sự thì ta có cần mang ơn TQ không nhỉ? Nếu có thì ai mang ơn?

25/08/2011

KHÔNG THỂ KHÔNG VIẾT ĐỂ NÓI LẠI “CÂU CHUYỆN KHÔNG THỂ KHÔNG NÓI” CỦA NHÓM HỌC GIẢ TRUNG QUỐC


Không biết để chuẩn bị cho âm mưu gì mà Trung Quốc đưa ra một đội quân hùng hậu gồm hàng loạt nhà nghiên cứu, giáo sư, tiến sỹ để viết một loạt bài mang tựa đề: “Câu chuyện KHÔNG THỂ KHÔNG NÓI giữa Trung Quốc và Việt Nam". Trong đó gồm 5 bài nói về: quan hệ Việt Trung từ thời cổ đại cho đến ngày nay, kể công Trung Quốc viện trợ cho Việt Nam đánh Pháp và đánh Mỹ, tranh chấp chủ quyền 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa và  vấn đề biên giới trên bộ lẫn trên biển của VN với các nước láng giềng.
Đọc nghiêm túc hết loạt bài ấy tôi thấy không thể nào không kéo bàn phím ra để nói lại vài điều.
1. Nhóm học giả TQ cho rằng nhờ qua 1000 năm Bắc thuộc mà người Việt mới được khai hóa, mới có chữ viết, mới biết lễ nghi, tập tục.
Trong lịch sử nhân loại, thông thường một dân tộc bị một dân tộc khác cai trị thì chỉ trong vòng 300 năm đã bị đồng hóa rồi. Thế sao qua một 1000 năm được TQ cai trị, khai hóa, dạy dỗ cho từ "chỗ không có gì hết thành chỗ có  văn minh"  mà  người Việt vẫn cứ còn là người Việt và không biến thành người Hoa như các dân tộc bị đô hộ khác? Phải hiểu rằng sức mạnh đồng hóa của người Hoa là vô cùng mãnh liệt, có một không hai trong lịch sử nhân loại. Ngay những dân tộc đánh thắng và tròng ách thống trị lên đầu người Hoa mà vẫn bị họ đồng hóa ngược trở lại. Đó là trường hợp của Mông Cổ và Mãn Thanh. Với Mông Cổ thì còn nói do văn hóa du mục thiếu tập trung chứ còn dân tộc Mãn Thanh đã có một bề dày văn minh không thua kém người Hoa mà  vẫn cứ bị đồng hóa dù đang ở trên thế thượng phong.  Thế tại sao một nhúm bộ lạc ở phương nam chưa có chút văn minh mà suốt cả 1000 năm đô hộ và khai hóa kéo dài từ đời nhà Tần qua đến hết đời nhà Hán, nhà Đường mà vẫn không đồng hóa được?

24/08/2011

TÔI LÀ TRUNG QUỐC

Tôi lớn nhất thế gới về dân số, nhì ba gì đó về diện tích, và đã qua mặt thằng em Nhật Bản lên hàng thứ nhì thế giới về kinh tế. Tôi bây giờ rất giàu mạnh nhưng tôi cũng thấy buồn và lo.

ĐA MANG

                                                                                        Đặng Ngọc Khoa


Đừng khóc nữa em, anh về xa
Gối đầu trên cỏ nghĩ quê nhà
Làng anh mọc dưới ngôi sao ấy
Em có bao giờ ngóng sao sa?

23/08/2011

ĐẢNG TA QUÁ GIỎI

Quá nhiều chuyện bức xúc, nên tối tối hay đi nhậu. Càng nhậu lại càng nghe toàn chuyện bức xúc, đành quay về trốn trong nhà. Ở trong nhà không có việc gì làm nên vào mạng xem thông tin, càng xem càng thấy nhiều chuyện bức xúc. Đành phải kéo bàn phím ra để tự tâm sự với mình.
Viết được năm, ba lần là mọi chuyện sinh ra.
Trước hết là bạn bè và đồng nghiệp: Anh coi chừng đảng bắt đi tù đấy.
Anh em trong cơ quan: Thôi anh nhé. Mọi việc đã có đảng lo.    
Bạn bè của anh em trong cơ quan: Anh ấy viết như vậy không có gì sai, nhưng...

21/08/2011

VIỆT NAM XỨ SỞ CỦA NGHỊCH LÝ

Khi ngồi gõ lại bài báo nầy, tôi không khỏi phì cười vì ngỡ là đang đọc chuyện tiếu lâm. Nhưng rồi  ngay sau đó, thấy đau xót. Không ngờ đất nước lại trải qua một giai đoạn tăm tối và tồi tệ đến mức như vậy mà nhân dân ta vẫn cứ lầm lủi chịu đựng.
Bài báo nầy tôi viết từ năm 1988, được báo Tuổi Trẻ đăng lên mục diễn đàn. Từ đó đến nay tôi không hề đọc lại, nhiều chuyện trong đó tôi đã quên đi. Bây giờ đọc lại thật bất ngờ, không thể nào tin nỗi. Như chuyện lưu hành tiền mệnh giá 30 đồng. Không biết vị lãnh đạo nào của Ngân hàng Nhà nước có sáng kiến động trời ấy, nếu bây giờ còn sống hãy dũng cảm đứng ra nhận trách nhiệm để lịch sử lưu "danh".
Có những chuyện đã qua rồi như là chuyện tiếu lâm thời Trạng Quỳnh. Nhưng cũng có những chuyện đến bây giờ vẫn còn y như vậy. Ôi nghịch lý !!!!
Ban biên tập Tuổi Trẻ thời đó đã rất dũng cảm khi cho đăng bài nầy. Hẳn sau đó các anh chị trong ban biên tập phải gặp rất nhiều khó khăn với cấp trên.

VIỆT NAM THỜI PHUNG PHÍ

Lại lục vào đống tài liệu cũ, cũ vào cái thời chưa biết máy vi tính là gì, thì bắt gặp hai tờ giấy vàng ố cắt ra từ báo Tuổi Trẻ năm 1991 và báo Diễn đàn Thanh Niên năm 1989. Tờ Diễn Đàn Thanh Niên do nhóm Hoàng Hải Vân, Ngô thị Kim Cúc và Đặng Ngọc Khoa chủ trì, xuất hiện tại Đà Nẵng chưa đầy một năm thì bị đóng cửa. Bài báo cắt ra từ báo ấy do tôi viết có tựa đề: VIỆT NAM THỜI PHUNG PHÍ. Nó là một trong những lý do đưa đến việc đóng cửa tờ báo nầy.
Bài thứ hai đăng trên báo Tuổi Trẻ vào thời Kim Hạnh, Huỳnh Sơn Phước, Nam Đồng làm ban biên tập. Bài báo có tựa đề: NGƯỜI THẦY HAY THỢ DẠY?  đã gây nên nhiều phản hồi sôi nổi, đến nổi ban biên tập Tuổi trẻ quyết định mở ra diễn đàn NGƯỜI THẦY HAY THỢ DẠY? kéo dài qua hai tháng thu hút rất nhiều người tham gia.
Trên Tuổi Trẻ vào năm 1988, tôi còn một bài nữa là VIỆT NAM XỨ SỞ CỦA NGHỊCH LÝ cũng gây xôn xao một thời , rất tiếc không còn thấy bản lưu trong tập hồ sơ nầy. Tôi sẽ cố tìm ra và đăng lại khi có dịp vậy.
Đọc lại hai bài báo cũ cách đây hơn 20 năm sao vẫn thấy còn tính thời sự. Sợ thật! Lẻ nào qua hơn 20 năm đất nước tôi vẫn đứng yên?
Quang Trung sau khi lên ngôi và đánh tan quân Tôn Sỹ Nghị đã từng tuyên bố: cho thêm 10 năm nữa thì ta chẳng sợ gì thằng Mãn Thanh to xác kia. 10 năm là thời gian đủ để cho Nhật Bản rồi Hàn quốc từ một nước đói nghèo tan nát sau chiến tranh vươn lên thành cường quốc kinh tế của thế giới. Không kể 10 năm thời bao cấp, ta có đến hơn 20 năm đổi mới để phát triển đất nước kia   mà!!!! 

19/08/2011

BA BÀI THƠ

Người ta nói khi già thì hay nhớ lại chuyện đời xưa, mình bắt đầu hay nhớ lại chuyện xưa, thế là già mất rồi trời ạ! Mình lẩn thẩn mở lại mấy file cũ thì gặp file THƠ, đây là nơi mình giấu những bài thơ tình của mình từ cái hồi mới biết yêu và một số bài thơ khác, để tìm ra bài nào ướt át đăng lên chơi. Tìm một lúc mình bắt gặp ba bài thơ hay nhất...Nhưng rất tiếc lại không phải thơ của...mình.
Thôi thì thơ hay thì mình cứ đăng lên vậy.


 Bài thứ nhất là của Đặng Ngọc Khoa, một người viết báo khá tài hoa nhưng bạc mệnh. anh ra  đi cách đây vài năm để lại buồn thương cho lắm người.
Quay quắt Cà Mau
 Với anh Tô Thanh Nhân - Cà Mau

Nơi ấy dấu chân tôi có còn in trên bờ kênh xáng
Mùi bùn thơm rủ rỉ gọi nhau về
Cà Mau Cà Mau
Gió chướng chạy rần rần khung trời xanh tái
Tôi căng mắt căng thân giấc mơ vỏ lải
Vút chim bay chạm sóng Gành Hào

16/08/2011

BÁO CỘNG SẢN VÀ BÁO NHÂN DÂN (2)

KỲ 2: BÁO NHÂN DÂN
Lại nói vê báo cộng sản chỉ đăng những thông tin theo chủ trương đường lối của đảng, đăng những tin có lợi cho đảng, đăng những ý kiến của đảng, ý kiến của các quan chức của đảng và của nhà cầm quyền, đăng ý kiến của người dân đồng ý kiến với đảng.
Những thông tin không có lợi cho đảng, dứt khoát không được đăng, ý kiến của người bất đồng với ý kiến với đảng càng không được đăng.
Chín người mười ý, 85 triệu dân thì không biết bao nhiêu là ý. Chỉ đăng theo ý của đảng thì còn hàng chục triệu ý kiến khác đăng ở đâu? Có cả ngàn phương tiện truyền thông nhưng người dân vẫn thiếu thông tin. Quyền được nêu ý kiến và quyền được thông tin của người dân bị xâm phạm.
Nhưng may quá, trời đã sinh voi nên sinh ra cỏ, đã sinh ra con người đói thông tin thì phải sinh ra... internet.( Nhưng cũng có ai đó than lên: Trời đã sinh Du sao còn sinh Lượng, đã sinh ra CNXH sao còn đẻ ra cái thằng tinh vi internet!)

15/08/2011

BÁO CỘNG SẢN VÀ BÁO NHÂN DÂN

KỲ 1:  BÁO CỘNG SẢN
Luật pháp của nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam chỉ cấp phép hoạt động  cho các cơ quan truyền thông thuộc đảng Cộng Sản, thuộc các tổ chức quần chúng của đảng, thuộc các cơ quan của nhà cầm quyền. Do vậy mà ở Việt Nam hiện nay chỉ có báo đài của đảng Cộng Sản. Đó là báo đảng ở trung ương, báo đảng của 64 tỉnh thành, rồi báo của các bộ, rồi báo của các sở, rồi báo của Đoàn Thanh Niên, Liên đoàn Lao động, Mặt Trận Tổ quốc. Rồi báo của các hội như hội Thanh  Niên, hội Phụ Nữ, hội Nông Dân, hội Nhà Văn, hội Nhà Báo, hội Điện Ảnh....Báo của các ngành và các đoàn thể thì có ở cấp trung ương, nhưng cũng có mặt ở các địa phương lớn như Hà Nội, Hồ Chí Minh... Ví dụ: báo Lao Động rồi báo Người Lao Động, báo Tiền Phong rồi báo Tuổi trẻ Thủ Đô và Tuổi Trẻ, báo CAND rồi báo CA TPHCM.... Tiếp theo là đài truyền hình, đài phát thanh, báo điện tử thì có đều từ trung ương xuống các địa phương. 64 tỉnh thành là 64 đài phát thanh, 64 đài truyền hinh, 64 trang web....Nói chung là có đến cả ngàn cơ quan truyền thông trên lãnh thổ Việt Nam, tất cả đều thuộc của Đảng Cộng Sản.
Cả ngàn cơ quan đó nhân sự lên đến vài chục ngàn người. Có báo đài do nhà nước lấy tiền ngân sách trả lương  và kinh phí hoạt động ( số nầy hơi đông). Có báo đài tự thu tự chi không cần đến tiền đóng thuế của dân (số này không nhiều)

14/08/2011

LẠI NÓI VỀ TƯ CÁCH NHÀ CẦM QUYỀN

Nhà cầm quyền dân chủ chân chính của một quốc gia thì tư cách luôn cao quý- sự quý phái thường đi đôi với quyền lực- kể cả những nhà cầm quyền độc tài hay phong kiến. Bọn cầm đầu các băng đảng cướp giựt hoặc bọn cầm quyền giả danh, hay còn gọi là ngụy quyền thì không có được cái tư cách ấy, vì chúng chỉ làm toàn những việc ám muội hèn hạ để củng cố quyền lực.
Các nhà cầm quyền chân chính có tư cách cao quý đã đành rồi, tại sao các nhà cầm quyền phong kiến hoặc độc tài cũng có tư cách cao quý?  Các loại nhà cầm quyền đó có thể tàn bạo, có thể độc ác nhưng họ vẫn có tư cách cao quý bởi họ phong kiến là họ chính danh nhận họ phong kiến, họ độc tài họ nhận họ độc tài- ta là vua của chúng mầy, ta có luật lệ của ta dành cho chúng mầy, chúng mầy không theo luật lệ đó thì ta tuyên bố xử lý chúng mầy, một cách quang minh chính đại theo đúng luật lệ mà ta đã ban ra.

13/08/2011

TƯ LIỆU QUÝ VỀ CÙ HUY HÀ VŨ

 Đây là một tư liệu được tác giả Đại Nghĩa sưu tầm khá công phu và đầy đủ về những vấn đề liên quan đến Cù Huy Hà Vũ. Tôi xin mạn phép lưu lại trên blog của mình để tiện việc xem xét. Tuy nhiên tôi rất lấy làm tiếc và xin lỗi tác giả Đại Nghĩa, vì tôi là công dân tôn trọng pháp luật hiện hành nên những đoạn có lời lẻ nặng nề xúc phạm đến nhà cầm quyền (mà tôi phải chấp nhận sự cai trị), tôi xin được lược bỏ. Rất mong tác giả niệm tình bỏ qua. Sau đây là nội dung tư liệu đó.

Cù Huy Hà Vũ, người không tầm thường
Cù Huy Hà Vũ một con người mà gần đây chế độ cộng sản làm cho ông trở thành một con người theo giáo sư Ngô Bảo Châu là “không tầm thường” [xin cắt một đoạn]. Khi được tháo củi xổ lồng, con người “không tầm thường” ấy sẽ dọc ngang, ngang dọc, đem tài trai phụng sự đất nước cho thoả chí tang bồng.

12/08/2011

LẤY LẠI HOÀNG SA: BẤT CHIẾN TỰ NHIÊN THÀNH

Tóm lại là cái đám nhân sỹ trí thức thanh niên yêu nước lâu nay nhảy loai choai lên biểu tình chống Trung Quốc là chẳng hiểu gì hết. Đảng đã nói đảng lo hết rồi kia mà. Chuyện Hoàng Sa, Trường Sa, lưỡi bò... gì đó đảng lo tuốt hết chẳng có gì khó khăn. Đảng đã có kế hoạch rồi, đảng mà ra tay thì không những giữ yên Trường Sa mà còn lấy lại được cả Hoàng Sa nữa. Đồng bào yên chí về nhà nằm ngủ đi, ngủ một giấc cho sướng đời. Đảng luôn luôn thức để canh giấc ngủ cho đồng bào (nhưng cũng có lúc chợp mắt ngủ quên một chút thì ở bán cầu bên kia đã có đảng Cu Ba canh thế). Đến khi thức giấc Nam Kha thì đã thấy Hoàng Sa trở lại.

11/08/2011

ĐẤT SỐNG CHO NGƯỜI KHÁC Ý KIẾN

Từ xa xưa đến nay, trên toàn thế giới, chưa có nhà cầm quyền nào cho rằng mình đại diện cho ý chi của toàn dân. Nhà cầm quyền chỉ đại diện cho ý chí của một bộ phận nhân dân. Nhà cầm quyền chân chính hay còn gọi là chinh quyền thì bộ phận nhân dân mà họ đại diện chiếm số đông, nhà cầm quyền khác đại diện cho ý chí của một bộ phận nhân dân không chiếm đa số.
Những nhà cầm quyền chỉ đại diện cho ý chí của một người hoặc của một nhóm nhỏ người thì được gọi là nhà cầm quyền độc tài. Ngày nay những nhà cầm quyền như vậy vẫn còn tồn ở nhiều nước trên thế giới. Hầu hết những nhà cầm quyền độc tài đều cai trị dân bằng các công cụ trấn áp bạo lực, không cho phép tồn tại những người dân bất đồng ý kiến. Những người bất đồng ý kiến bị đưa ra ngoài vòng pháp luật, bị trấn áp tàn bạo và tiêu diệt sạch. Đó là những nhà cầm quyền phong kiến thời xưa, nhà cầm quyền Phát xít ở Đức và Ý, nhà cầm quyền Apacthai ở Nam Phi, nhà cầm quyền Taliban ở Afghanistan, nhà cầm quyền Cộng Sản Pôn Pốt, nhà cầm quyền Cộng Sản Bắc Triều Tiên, các nhà cầm quyền Cộng Sản ở Đông Âu...

10/08/2011

TƯ CÁCH NHÀ CẦM QUYỀN

 Nhà cầm quyền của chúng ta tức là Nhà Nước hay còn gọi là chính quyền, tức là nhà cầm quyền đứng về phía chính nghĩa của nhân dân, là do dân, vì dân. Có cầm quyền đi nữa thì cũng phải đứng trong khuôn khổ pháp luật, hành xử với dân theo pháp luật. Nhà cầm quyền phải tạo điều kiện để toàn bộ công dân của mình được đối xử bình đẳng, có trách nhiệm thương yêu bảo bọc từng công dân như cha mẹ chăm lo bảo bọc con cái, đứa nào ngoan thì thưởng, đứa nào hư thì phạt- phạt nhưng không thù ghét- mà thưởng phạt thì phải công bằng trong phạm vi đều chỉnh của pháp luật.
Trong một gia đình chỉ có vài đứa con, thì mỗi đứa đã mỗi ý, không có đứa nào rập khuôn suy nghĩ với đứa nào hoặc với cha mẹ. Do vậy mà một đất nước có đến 85 triệu dân thì không thể nào có tất cả 85 triệu ý chí răm rắp rập theo một khuôn.

07/08/2011

TẠI SAO KHÔNG KIỆN CHÍNH QUYỀN TP HỒ CHÍ MINH RA TÒA?

Nghĩ đến chuyện đoàn xe của tổng thống Obama chạy ở London gây ra đôi chút cản trỡ lưu thông đã bị bắt phạt  mà đau xót và tủi nhục trước những ứng xử của chính quyền TP HCM.
Kể từ ngày nổ ra cuộc biểu tình chống xâm lược đến nay đã qua 8 lần chủ nhật. Cứ đến ngày chủ nhật là hầu như tất cả các ngã đường dẫn vào lãnh sự quán TQ đều bị rào kín từ sáng sớm. Tất cả các quán hàng, dịch vụ, Trung tâm mua sắm Diamond Plaza, nhà văn hóa Thanh Niên...đều nhất loạt bị đóng cửa. Nơi nào mở cửa hoạt động, kinh doanh sẽ bị phạt nặng.

05/08/2011

TỰ RA ỨNG CỬ LÀ XẤU SAO?

Một số bài báo của nhà nước khi viết về Cù Huy Hà Vũ, mới đây nhất là trên báo CAND, thường đem chuyện ông tự ra ứng cử để biêu riếu, Chẳng lẻ chuyện tự ra ứng cử của một công dân là một điều gì đó xấu xa lắm sao? Những người tự ra ứng cử trong đợt bầu cử mới đây là những người không ra gì hay sao?

03/08/2011

ANH HÙNG

Có những người trở thành anh hùng chỉ qua một hành động tức thời. Như Nguyễn Thái Học, Phạm Hồng Thái...
Có người trở thành anh hùng nhờ vào một công trạng hiển hách nào đó. Như Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo...
Có người trở thành anh hùng phải qua cả một cuộc đời chiến đấu cho một sự nghiệp, một mục tiêu lớn lao vì đất nước, vì nhân loại. Như Lê lợi, Nguyễn trãi, Nguyễn Huệ, Gandhi, Phan Chu Trinh, Phan Bội Châu, Nguyễn Ái Quốc, Nelson Mandela...

02/08/2011

CÙ HUY HÀ VŨ CÓ TỘI GÌ?

Đọc hết những luận cứ cũng như các tài liệu liên quan đến vụ án Cù huy Hà Vũ, mọi người thấy rằng Vũ bị đưa ra toà vì tội chống lại nhà nước thể hiện qua các hành vi sau:

01/08/2011

MỘT BÀI VĂN CŨ VIẾT VỀ NGÔI TRƯỜNG ĐẦU TIÊN

Ngồi buồn lục lại các file trong máy tính bổng dưng phát hiện ra bài văn tiếng Anh viết về ngôi trường đầu tiên, cảm động quá. Đây là bài tập về nhà theo yêu cầu của giáo viên khi tôi học lớp Anh văn ở trường ngoại ngữ Không Gian vào năm 2004. Tuy là một bài tập nhưng viết rất đúng theo ký ức về ngôi trường xưa của tôi ở làng Trung Lương, xã Hòa Đa (nay Là Hòa Xuân), huyện Hòa Vang, Đà Nẵng cùng với ký ức về người thầy đầu tiên cũng như các bạn bè thân thời đó. Làng tôi cùng với ngôi trường cũ nay không còn nữa, nơi ấy bị san ủi để biến thành một khu du lịch sinh thái trong tương lai. Đăng lại bài nầy để ghi nhớ một kỷ niệm tuyệt đẹp thuở thiếu thời. Dĩ nhiên lời lẻ tiếng Anh chắc chưa chuẫn lắm. (Chỗ nào chưa đúng nhờ các sư phụ biên tập lại giùm). Đây là bài viết thể hiện đỉnh cao tiếng Anh của tôi vì sau đó tôi nghĩ học và trình độ tiếng Anh bây giờ lại trở về như lúc chưa đi học Không Gian.

XẾP HÀNG

Nhớ thời bao cấp đứng xếp hàng mua thực phẫm. Phải thức dậy từ 4g sáng đến trước cửa hàng để tranh nhau một chỗ đứng. Ai không đi sớm được, có bạn bè thì gởi nhờ một cái can nhựa hoặc một cục gạch để xếp hàng giùm. Chờ đến 8 giờ sang cửa hàng mở cửa. Ai đứng trước được gọi vào mua trước…cứ thế lần lượt từng người được đến phiên. Cứ kiên trì đứng chờ dưới mưa nắng thì trước sau gì cũng được mua, miễn là có sổ. Thỉnh thoảng cũng có vài người chen ngang vào do có thân thế hoặc đã móc ngoặc với cửa hàng trưởng .